Nội dung:

Trong thế giới tinh tế của ánh sáng mờ ám của màn rạp, "Trò chơi ước muốn" là một phim kì lạ, sâu sắc về tâm lý con người và những khối ước muốn bất tận. Đây là một bức tranh tối sẫm, nơi mà mỗi câu hỏi đều có câu trả lời, mỗi cử động đều có hậu quả. Một phim kể về những con người, những cơn đam mê, những cuộc sống đau khổ và những giấc mơ không thể đạt.

Đạo diễn của phim, một tay trò chơi cao thủ với tên gọi bí mật, đã dành suốt cuộc sống để tìm kiếm và ghi lại những câu chuyện về ước muốn. Cậu ấy là một nhà báo kín, một nhà văn ám ẩn, một nhà khám phá tâm lý con người. Cậu ấy tin rằng mọi người đều chơi trò chơi ước muốn, dù không ai thừa nhận. Mỗi người đều có những ước muốn bất tận, những ước mong không thể đạt, những ước muốn ám ỉu. Cậu ấy muốn tìm ra câu trả lời cho câu hỏi: "Tại sao chúng ta chơi trò chơi ước muốn?"

Tựa đề: Trò chơi ước muốn: Một phim kì lạ về sự thật  第1张

Chính nhân vật chính của phim là một nhà sản xuất phim, cậu ấy là trung tâm của tất cả những câu chuyện kỳ lạ và sâu sắc. Cậu ấy có một ước mong không thể đạt: trở thành đạo diễn quốc tế. Cậu ấy khóc khiến khóc khiến khi không được phép sản xuất phim ở Hollywood. Những nỗi buồn, nỗi thất vọng, nỗi sợ hãi của cậu ấy được ghi lại một cách sâu sắc và chi tiết. Cậu ấy là một con người bình thường với những ước mong bất tận, cậu ấy là bạn bè của chúng ta, cậu ấy là mỗi chúng ta.

Phim bắt đầu với một câu chuyện về một cô gái nhỏ tuổi, cô ấy là con gái của một quán bar. Cô ấy có một ước mong không thể đạt: trở thành một diễn viên nổi tiếng. Cô ấy khóc khiến khóc khiến khi không được chọn cho vai diễn trong một bộ phim. Cô ấy là một con người bình thường với những ước mong bất tận, cô ấy là mỗi chúng ta.

Từ đó, phim dẫn chúng ta vào thế giới sâu sắc của những con người khác: một nhà sản xuất phim già điển, cậu ấy đã dành suốt cuộc sống để tìm kiếm và ghi lại những câu chuyện về ước muốn; một nữ diễn viên tuổi già, cô ấy khóc khiến khóc khiến khi không được phép tiếp tục diễn xuất; một nhà văn kín, cậu ấy khóc khiến khóc khiến khi không thể ghi lại những câu chuyện tâm hồn của mình. Mỗi nhân vật đều có một ước mong không thể đạt, mỗi câu chuyện đều là một bức tranh sâu sắc về sự thật con người.

Phim "Trò chơi ước muốn" là một bức tranh sâu sắc về sự thật con người, nơi mà mọi thứ đều có hậu quả. Mỗi cử động đều là một bước tiến về hướng của bản thân, mỗi quyết định đều là một bước tiến về hướng của cuộc sống. Cậu nhà sản xuất phim nói rằng: "Tôi chơi trò chơi ước muốn để có thể tiếp tục sản xuất phim." Cô nữ diễn viên nói rằng: "Tôi chơi trò chơi ước muốn để có thể tiếp tục diễn xuống sân khấu." Tất cả những câu trả lời này đều là những câu trả lời cho câu hỏi: Tại sao chúng ta chơi trò chơi ước muốn?

Chính vì vậy, phim "Trò chơi ước muốn" là một bức tranh sâu sắc về sự thật con người. Nó cho chúng ta thấy rằng mọi người đều chơi trò chơi ước muốn, dù không ai thừa nhận. Nó cho chúng ta thấy rằng mỗi cử động đều có hậu quả, mỗi quyết định đều là một bước tiến về hướng của bản thân. Nó cho chúng ta thấy rằng mỗi con người đều có những ước mong không thể đạt, những nỗi buồn, những nỗi thất vọng, những nỗi sợ hãi. Nó cho chúng ta thấy rằng mọi thứ đều có hậu quả, và hậu quả đó là sự thật con người.

Phim "Trò chơi ước muốn" cũng là một bức tranh về sự thật của nghệ thuật điện ảnh. Đạo diễn biểu hiện những nhân vật thông qua các cảnh quay sâu sắc, chi tiết và thực tế. Các cảnh quay được ghi lại với âm thanh nhạc phù hợp, với những cảnh quay ngẫu nhiên và bất ngờ. Đạo diễn biểu hiện tâm lý con người thông qua các cảnh quay nhỏ bé, những cảnh quay nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Nó cho chúng ta thấy rằng nghệ thuật điện ảnh có thể biểu hiện tâm lý con người một cách sâu sắc và chi tiết.

Cuối cùng, phim "Trò chơi ước muốn" là một bức tranh sâu sắc về sự thật con người và sự thật nghệ thuật điện ảnh. Nó cho chúng ta thấy rằng mọi thứ đều có hậu quả, mọi quyết định đều là một bước tiến về hướng của bản thân. Nó cho chúng ta thấy rằng mỗi con người đều có những ước mong không thể đạt, những nỗi buồn, những nỗi thất vọng, những nỗi sợ hãi. Nó cho chúng ta thấy rằng sự thật con người và sự thật nghệ thuật điện ảnh là hai mặt khác nhau của cùng một coin.